Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Thơ thẩn..vui cười!? Sưu tầm

Lạnh không em... Đông chợt về trước ngõ 
Gió giao mùa lay nhẹ nỗi niềm riêng 
Muốn bên em lau sạch những ưu phiền 
Lòng quay quắt thương đôi vai gầy gộc... 

Con đường xưa...,hai đứa mình tan học 
Anh vụng về sau mỗi bước em đi 
Thương nghẹn lòng..chẳng dám nói điều chi 
Em rực rỡ ..anh say nhìn mơ ước 

Rồi sau đó trang đời em lỡ bước 
Cả bốn mùa anh buốt giá con tim 
Tiễn em đi.. sỏi đá cũng mềm 
Huống chi anh ..chỉ là người mơ mộng 

Bao nhiêu năm anh vẫn còn cô độc 
Khi yêu thương vẫn lắng đọng tâm hồn 
Anh sẽ đến khi khi đời em trắc trở 
Dõi bước em gầy lòng khắc khoải vấn vương... 
                                         
            Lão Hạc                      



CÒN TUỔI NÀO CHO EM
                    Trịnh Công Sơn

Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
Tay măng trôi trên vùng tóc dài
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may
Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau
Trời xanh trong mắt em sâu
Mây xuống vây quanh giọt sầu
Em xin tuổi nào còn tuổi trời hư vô
Bàn tay che dấu lệ nhoà ôi buồn
Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kế mây trong sương mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây se thêm màu áo lụa 
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét